Là nghệ sĩ hài nổi tiếng với lối diễn duyên dáng, "lầy lội" trên sân khấu, nhưng trong tập mở màn của Bố ơi mình đi đâu thế? 2025, Trung Ruồi lại ghi dấu ấn với một hình ảnh hoàn toàn khác: một ông bố gần gũi, tận tụy, kiên nhẫn đến từng chi tiết nhỏ chỉ để giúp con gái – bé Dứa (Bảo An, 4 tuổi) – thích nghi với môi trường đảo hoang sơ tại Ngọc Vừng, Quảng Ninh.
Vấn đề duy nhất – và cũng là cái khó lớn nhất với ba Trung – chính là nỗi sợ bẩn của cô con gái nhỏ. Ngay từ khi vừa đặt chân lên đảo, Dứa đã nhăn mặt khó chịu vì cát dính vào chân. Và thế là ba Trung – không than phiền, không gắt gỏng – lặng lẽ đổ từng chai nước, cẩn thận rửa sạch chân cho con trước khi bắt đầu hành trình.


Không chỉ sợ bẩn, Dứa còn nhạy cảm với nhiều điều khác: ngồi võng thì sợ kiến, đi tham quan nhà thì sợ mùi xác hải sản. Trong phần lựa chọn nơi ở, dù Trung Ruồi đã cố gắng thuyết phục đổi nhà để giúp bố con Duy Hưng bớt bất tiện, Dứa vẫn kiên quyết lắc đầu chỉ vì "nhà đó hôi quá". Anh chia sẻ, nỗi sợ của con gái không phải do yếu đuối mà xuất phát từ nếp sinh hoạt nề nếp, sạch sẽ và tự giác về vệ sinh cá nhân được mẹ Dứa rèn từ nhỏ. Tuy nhiên, chính điều này lại khiến Trung bắt đầu lo lắng: "Bố bắt đầu thấy lo thật rồi đấy. Bố không biết Dứa có khó thích nghi không nữa. Giờ Dứa cứ sợ bẩn, không chịu thế này, bố chỉ muốn quay về."
Dù nhiều lần bối rối vì sự nhạy cảm của con, Trung Ruồi vẫn giữ vững sự kiên nhẫn và mềm mỏng. Khi đi qua khu nhà thuyền, anh lại một lần nữa cúi xuống rửa dép cho con – một hành động nhỏ bé nhưng khiến khán giả xúc động bởi sự tỉ mỉ, dịu dàng và tình cảm chân thành của một người cha.

Thế nhưng, đằng sau những nỗi sợ tưởng như "khó chiều", bé Dứa cũng cho thấy một khía cạnh khác – đáng yêu, tình cảm và biết nhường nhịn. Trong phần chọn món ăn, cô bé đã chủ động nhường bạn Noah (con trai ca sĩ Phan Đinh Tùng) chọn món trước, thể hiện sự tinh tế và chan hòa đáng yêu của một cô bé mới lên bốn.
Đặc biệt, khoảnh khắc Dứa nằm ngoan bên ba, lắng nghe kể chuyện để chợp mắt giữa trưa trên chiếc giường nhỏ, giữa thiên nhiên mộc mạc của đảo, khiến người xem thật sự chạm đến cảm xúc. Trung Ruồi – không còn là người mang tiếng cười trên sân khấu – giờ đây là một người cha đang học cách đồng hành, thấu hiểu và lớn lên cùng con qua từng hành động nhỏ nhất.

Sự đối lập thú vị giữa những "nỗi sợ nhỏ bé" của Dứa và tình yêu lớn lao mà ba Trung dành cho con đã tạo nên những lát cắt chân thật, đáng quý trong hành trình tập đầu. Qua đó, khán giả được chứng kiến một hành trình không hẳn mượt mà, nhưng đầy ý nghĩa – bởi tình cha con đôi khi bắt đầu từ những điều giản dị nhất: một bàn tay rửa chân, một ánh mắt lo lắng, hay một buổi trưa kể chuyện giữa thiên nhiên yên ả.
Bình luận (0)