Đó là hoàn cảnh của em Nguyễn Thị Mỹ Duyên (14 tuổi cư ngụ tại thôn Trung Nghĩa Đông, xã Kroong, TP Kon Tum, tỉnh Kon Tum) đang phải chiến đấu với căn bệnh ung thư xương trong sự thiếu thốn trăm bề.
Trong lá thư cầu cứu của em có đoạn viết: Cha con bị tai nạn giao thông 8 năm nay nằm liệt một chỗ, bà nội già không còn sức lao động, mình mẹ con phải kiếm tiền nuôi cả gia đình và trả lãi khoản nợ chữa bệnh cho cha. Thấy mẹ con khổ quá, cậu đã đưa con ra Đà Nẵng nuôi giúp mẹ. Tưởng rằng như vậy mẹ sẽ bớt được gánh nặng có điều kiện chăm sóc gia đình.
Mới chỉ được hơn 1 năm tai họa lớn lại giáng tiếp xuống đời con. Con mắc bệnh ung thư xương. Bác sĩ nói bệnh này phải điều trị lâu dài và tốn kém. Những ngày sống ở bệnh viện con nghe bác sĩ nói phải vui vẻ điều trị thì bệnh sẽ khỏi. Con tin bác sĩ, nhưng con lo nhất cho mẹ.
Có những lần mẹ đưa con xuống chữa bệnh mà chỉ có mấy trăm ngàn, mỗi lần thiếu tiền thuốc mẹ hỏi khắp phòng vay mượn. Con chỉ sợ một ngày mẹ hết tiền, đồng nghĩa với ước mơ khỏi bệnh về đi học làm cô giáo của con không còn. Con ước sao có một phép màu giúp con khỏi bệnh để thực hiện ước mơ của mình để phụ cha mẹ…”.
Theo địa chỉ (P6, lầu 2, khu B, Bệnh viện Ung Bướu, TP.HCM), chúng tôi tìm tới Bệnh viện Ung Bướu, TP.HCM nơi Mỹ Duyên đang điều trị. Thấy chúng tôi tới Duyên cố gắng ngồi dậy vì em vừa trải qua đợt truyền thuốc nên còn rất mệt mỏi.
Bên ngoài em có vẻ nhút nhát hơn, ít nói hơn, có thể vì mệt, có thể vì mặc cảm với bệnh tình. Nhưng khi được hỏi đến ước mơ của mình thì em ngân ngấn nước mắt.
Duyên nói: “Con chỉ ước một điều, mẹ có tiền con chữa khỏi bệnh để về đi học làm cô giáo và có thể đỡ đần cha mẹ. Con thương mẹ, thương cha”.
Dù chưa hiểu được nhiều nhưng em đã là người chứng kiến từng nỗi đau của gia đình. Khi cha em bị tai nạn phải nằm viện điều trị cả tháng trời, mẹ em phải chạy vạy vay mượn từng đồng để chữa trị cho cha. Số tiền nợ chất chồng còn đó, người cha trở về nằm liệt một chỗ.
Gánh nặng dồn nén lên vai người mẹ từ việc chăm sóc chồng con tới việc kiếm tiền khiến chị Trịnh Tú Oanh đầu tắt mặt tối từ sáng tới tối. Cuộc sống trở nên khó khăn trăm bề, thương chị người em trai đã đưa bé về nuôi giúp chị, hy vọng chị bớt nhọc nhằn hơn.
Chưa được bao lâu thì chị lại nhận tin Mỹ Duyên bị bệnh hiểm nghèo. Chưa bớt gánh nặng này gánh nặng khác lại đổ dồn lên vai chị khi vừa phải chăm chồng, kiếm tiền chữa bệnh cho con. Không có tiền, mảnh rẫy là kế sinh nhai của gia đình chị cũng đem bán chỉ mong sao con được khỏe mạnh.
Tiền bán rẫy cũng hết, tiền vay cũng không còn, những đồng tiền cóp nhặt không đủ đưa con xuống bệnh viện. Không thể để con ở nhà đói thuốc chị hy vọng xuống bệnh viện vay tạm của mọi người trong phòng, nhưng họ cũng nghèo khổ cả nên cũng chẳng giúp chị được bao nhiêu.
“Tôi bất lực rồi, trăm thứ đổ lên đầu nhiều lúc như phát điên. Ngày đưa con xuống viện tới gần mà tiền không có, không lẽ để con nằm nhà chờ chết tôi lại đánh liều xuống đây hy vọng sự hảo tâm của mọi người, thôi thì được chút nào hay chút ấy. Tôi cũng cố gắng hết sức rồi nhưng lực bất tòng tâm”, chị Oanh chia sẻ.
Chia tay chị Oanh em Duyên, chúng tôi cũng chỉ biết cầu mong sao có nhiều mạnh thường quân chia sẻ giúp đỡ em vượt qua được khó khăn để thực hiện ước mơ của mình. Ước mơ của em nếu như không được sự giúp sức của mọi người thì có lẽ ước mơ vẫn mãi chỉ là ước mơ…
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: chị Trịnh Thị Oanh thôn Trung Nghĩa Đông, xã Kroong TP Kon Tum, tỉnh Kon Tum. ĐT: 0166 725 65 88)
Bình luận (0)