‘ Trong năm 2014, Ấn Độ được dự đoán sẽ vượt Mỹ, trở thành thị trường có số người dùng smartphone lớn thứ hai thế giới
Cuộc cách mạng viễn thông của Ấn Độ diễn ra rất nhanh. Năm 2001, Ấn Độ có khoảng 35 triệu điện thoại, hầu hết đều được kết nối bằng dây đồng. Nhưng đến năm 2012, Ấn Độ đã có hơn 900 triệu thuê bao điện thoại, hơn 95% số đó là thuê bao di động.
Trong năm 2013, người dân Ấn Độ có thể mua một chiếc điện thoại với giá 10 USD (500 Rs) và sử dụng 3 tiếng để thoại với giá 1 USD (50 Rs). Để so sánh, những người lao động có thu nhập thấp nhất tại Ấn Độ kiếm được 100 Rs/ngày, và một người lao động nhập cư tại một bang như Kerala kiếm được 450 Rs/ngày.
Điện thoại di động giá rẻ đã thực sự tác động đến tình hình chính trị tại Ấn Độ. Chẳng hạn như trong cuộc bầu cử năm 2007, Đảng Bahujan Samaj (BSP) đã giành thắng lợi nhờ đội ngũ những người tin tưởng vào Đảng này và có khả năng sử dụng ĐTDĐ để lan truyền niềm tin đó với những người khác, đặc biệt là với những nhà chiến lược có ảnh hưởng đến các cử tri.
ĐTDĐ cũng đã tác động sâu sắc đến xã hội Ấn Độ. Theo các nhà quan sát, trào lưu sử dụng điện thoại giá rẻ bùng nổ đến nỗi các gia đình tại Ấn Độ đã phải xem xét ai là người có thể dùng điện thoại. Chủ đề thường được nhắc đến ở miền Bắc Ấn Độ là những “ý tưởng” cấm phụ nữ sử dụng ĐTDĐ. Một số người có chức sắc trong làng cho rằng các phụ nữ, cô gái trẻ dùng điện thoại di động sẽ dễ dàng ngoại tình hoặc bỏ nhà theo trai, làm sa sút các chuẩn mực đạo đức.
“Nhiều cô gái đã trốn đi”, một người già làng nói. “ĐTDĐ đã mang lại sự tự do cho các cô gái này và đó là lý do tại sao họ cư xử nông nổi như vậy”.
Nếu ĐTDĐ là thiết bị phổ biến như vậy, thì với nhiều người Ấn Độ, đó cũng là vật dụng mà những kẻ xấu muốn lấy cắp hoặc dùng nó để lừa gạt người khác. ĐTDĐ cũng khiến người dân Ấn Độ sẵn sàng và dễ dàng tiếp cận với các nội dung khiêu dâm. Cuộc cách mạng viễn thông này khiến nhiều nội dung khiêu dâm được tạo ra và lan truyền.
Tuy nhiên, không một lý do nào khiến ĐTDĐ bị kìm hãm phát triển tại Ấn Độ. Hồi năm 2013, chính phủ Ấn Độ từng có ý tưởng nhà nước sẽ phát cho mỗi người nghèo một chiếc điện thoại di động và mức phí hàng tháng để họ sử dụng thiết bị, thay vì hỗ trợ khẩu phần lương thực. Các dịch vụ ngân hàng di động cũng phổ biên dần và là chỗ an toàn để người dân Ấn Độ giữ tiền, gửi tiền cho gia đình.
Không chỉ sử dụng các dịch vụ có trên các mẫu máy điện thoại 2G cơ bản, hiện nay số người dùng internet di động 3G tại Ấn Độ cũng đã tăng đáng kể. Theo số liệu của Hiệp hội Internet và Di động Ấn Độ (IAMAI) và hãng nghiên cứu thị trường IMRB International, số người dùng internet di đông ở Ấn Độ sẽ đạt 155 triệu vào cuối tháng 3/2014 và đạt 185 triệu vào tháng 6/2014, tăng so với mức 110 triệu vào tháng 10/2013, trong đó có 85 triệu người dùng đến từ các vùng đô thị, và số còn lại đến từ nông thôn.
Điều thú vị là cả ở đô thị và nông thôn Ấn Độ, trên 50% người dùng internet đang truy cập Internet trên máy di động. Theo dự đoán của hãng Mediacells, trong năm 2014, Trung Quốc và Ấn Độ sẽ có thêm 400 triệu người dùng smartphone mới nhờ sự tăng trưởng của các mẫu máy Firefox OX và Android, đưa Ấn Độ vượt Mỹ, trở thành thị trường có số người dùng smartphone lớn thứ hai thế giới.
Bình luận (0)