Thời gian dần qua đi nhưng những nỗi đau vẫn chẳng thể nguôi ngoai với những người ở lại. Ánh mắt trẻ thơ trong veo có lẽ vẫn đang chưa hiểu những mất mát mà mình phải đối diện. Những ngày chờ mẹ cứ thế tiếp diễn...


Gia đình 3 người dựa vào xe nước mía, mỗi ngày được vài ba chục nghìn chỉ đủ rau cháo qua ngày. Thương ngoại vất vả, hễ lúc nào không phải đi học, Bảo Anh lại phụ ngoại bán hàng. Bàn tay thoăn thoắt lau cốc, đôi chân rảo bước đi giao nước..., việc gì làm được em đều cố gắng.


Cuộc sống dù đôi chút vất vả nhưng xe nước mía chở yêu thương vẫn quay đều. Vị ngọt ấy sẽ giúp dịu lại những đắng cay trong cuộc đời Bảo Anh.
Bạn không thể gửi bình luận liên tục.
Xin hãy đợi 60 giây nữa.