Những ngày qua, nhiều người dân còn được các chiến sĩ tặng bánh, tặng vòng. Từng món quà nhỏ được gửi tới tận tay người dân. Trong ồn ào lúc đó, những người được nhận có lẽ cũng chẳng kịp hỏi tên người tặng mình, có khi lúc đưa tay ra cũng chẳng biết món quà ấy là gì, họ đơn giản chỉ muốn nhận 1 thứ: quà của chiến sĩ.
Yêu nước là sự sẻ chia, bắt đầu từ những điều nhỏ bé
Không chỉ có quà tặng từ chiến sĩ, những ngày qua Hà Nội còn có rất nhiều câu chuyện về sự sẻ chia. Dù đâu đó có những câu chuyện khiến người ta e ngại, nhưng không nên chỉ vì một vài điều chưa hay mà quên đi rất nhiều sự yêu thương khác. Đó là những ngôi nhà mở rộng cảnh cửa chào đón những cựu chiến binh từ phương xa tới, là những bữa ăn sáng miễn phí, là những chai nước, cái quạt, lá cờ được tặng. Là những người thấy hành động của mình không to tát, họ làm vậy đơn giản chỉ vì yêu thương.
Lần lượt từng người xếp hàng ngay ngắn để nhận món quà ý nghĩa của chủ quán. Anh Sơn (chủ cơ sở kinh doanh) cẩn thận viết số bát đã tặng, còn trong bếp cũng luôn tay luôn chân bên nồi nước dùng nghi ngút khói - một hành động nồng ấm nghĩa tình đồng bào.
"Như bạn thấy ở đây cấm hết, nên là ăn uống rất là khó nên quán nảy ra ý định tặng bún cho mọi người để mọi người ấm bụng ngồi xem diễu binh. Suất bún nhà mình sẽ tặng 200 bát, mình tặng bún như ngày 21 - 24 - 27 thì mình tặng từ 5h chiều đến bao giờ đủ số lượng thì thôi. Còn hôm nào nhà nước duyệt binh buổi sáng thì tặng lúc 5h sáng cho bà con đến khi hết đồ thì thôi", anh Đoàn Văn Sơn chia sẻ.
Gia đình chị Phương, chị Thắng những ngày này nhộn nhịp hơn khi đón tiếp những thành viên mới là các cựu chiến binh từ phương xa đến với Thủ đô. Cùng ăn bữa cơm, cùng sinh hoạt như những người thân trong gia đình.
"Với một niềm tự hào dân tộc và thật sự mình lúc nào cảm xúc rất là dâng trào vì bố mình là một quân nhân. Bố không còn nữa. Mình muốn bằng việc đóng góp rất nhỏ của mình, nhưng các bác ở tỉnh xa về có một nơi ăn, chốn nghỉ cơ bản nhất để mình thể hiện lòng biết ơn", chị Nguyễn Thị Lan Phương (phường Văn Miếu - Quốc Tử Giám, TP Hà Nội) xúc động chia sẻ.
Một căn phòng nghỉ ngơi chị Phương dành lại cho các cựu chiến binh, hay anh Sơn cũng tạm gác lại hoạt động kinh doanh để mời bà con nhân dân nghỉ chân dùng bữa và cả các bạn trẻ cũng dành một phần thời gian, sức trẻ của mình để tham gia tình nguyện hỗ trợ trong dịp đại lễ quan trọng.
Dưới màn đêm, có những con người vẫn luôn ở đó, những con người thầm lặng không sánh bước trong tiếng nhạc quân hành, không xuất hiện rạng rỡ, nhưng đóng góp sức mình vào sự thành công của sự kiện A80 từ sáng sớm đến đêm muộn.
Tổ quốc trong trái tim mỗi người dù ở bất cứ đâu

Hưởng ứng ngày đại lễ của dân tộc, tại chợ Mè, tỉnh Phú Thọ, những khối diễu hành đặc biệt tự lập ra với thành viên tham gia chính là các tiểu thương ở chợ.
Lễ diễu binh, diễu hành kỷ niệm ngày Quốc Khánh 2/9 diễn ra ở Hà Nội, nhưng không khí ngày Quốc khánh đang ở khắp mọi nơi. Người dân ở nhiều nơi đang tự có những cách riêng để ăn mừng 80 năm độc lập, hòa bình.
Hưởng ứng ngày đại lễ của dân tộc, tại chợ Mè, tỉnh Phú Thọ, những khối diễu hành đặc biệt tự lập ra với thành viên tham gia chính là các tiểu thương ở chợ. Vào ngày này, đâu đâu cũng rộn vang những lời ca tiếng hát về Tổ quốc, những lá cờ xuất hiện ở khắp mọi nơi, tại tất cả các quầy ki ốt và ngay cả trên những khuôn mặt rạng ngời.
"Các tiểu thương ở chợ rất vui mừng, phấn khởi hướng tới kỷ niệm ngày trọng đại của đất nước. Thể hiện tinh thần yêu nước, các tiểu thương mặc áo cờ đỏ sao vàng và trên mặt ai cũng rất hồ hởi, phấn khởi, hạnh phúc, tự hào vì mình là người Việt Nam", bà Lê Thị Thu (tiểu thương chợ Mè, phường Phong Châu, tỉnh Phú Thọ) cho biết.
Còn với bà con nông dân tại đây, tinh thần yêu nước lại được thể hiện theo một cách riêng nhưng vẫn rất đỗi mộc mạc, chân thành, đó là biến cả cánh đồng thanh long thành lá cờ Tổ quốc. Thay vì thắp đèn đơn lẻ, họ tính toán kỹ lưỡng từng vị trí bóng đèn, sắp xếp ánh sáng tạo thành nền đỏ rực rỡ, nổi bật giữa đêm tối. Lá cờ đặc biệt này sẽ được thắp sáng hàng đêm, xuyên suốt quá trình hoạt động từ nay về sau của Hợp tác xã.

Với bà con nông dân tại Phú Thọ, tinh thần yêu nước được thể hiện theo một cách riêng nhưng vẫn rất đỗi mộc mạc, chân thành, đó là biến cả cánh đồng thanh long thành lá cờ Tổ quốc.
Mỗi thành công nhỏ đều là một hạt giống, để mai này nở trái ngọt cho quê hương. Với các du học sinh, dù ở phương xa nhưng vẫn khao khát được một lần được hòa mình vào dòng người trên phố, nghe tiếng trống, tiếng nhạc vang lên giữa biển cờ sắc đỏ.
Vì Tổ quốc ở trong tim nên dù đi đâu, lòng ta vẫn hướng về quê hương, trái tim ta vẫn chung nhịp đập với đất mẹ Việt Nam.
Đó là câu chuyện được kể trong hòa bình và cũng đúng là nhờ hòa bình chúng ta mới có thể làm những điều mình mong muốn. Chỉ có trong hòa bình, ta mới được tự do viết về Tổ quốc mình, về đồng bào mình và về những tháng ngày đã chiến đấu để có được hạnh phúc hôm nay.
Lá thư gửi Tổ quốc từ người cựu chiến binh
Trong không khí ăn mừng ngày Quốc khánh, dự án viết thư tay "Một dòng cho Việt Nam" đã ra đời. Tại đây, những lá thư được trao đi, đó là những lời nhắn, cảm xúc gửi gắm tình cảm cho Tổ Quốc, có cả ký ức mà những cựu chiến binh hoặc tự mình hoặc nhờ con cháu viết lại để gửi thế hệ hôm nay. 10 ngày, 1.000 bức thư và người đọc nhận về hàng ngàn cảm xúc.
Trong 1.000 bức thư đó, có một lá thư có lẽ được viết lại bởi một người trẻ, nhưng là qua lời kể của một cựu chiến đã từng chinh chiến ở chiến trường Quảng Trị. Dưới đây là một vài đoạn trích cảm xúc trong bức thư này:
"Có những ngày sinh mạng mỏng hơn sợi chỉ. Tôi từng ẩn mình trong hầm địa đạo, nghe tiếng bom dội sát trên đầu. Có lần, tôi vừa mới rời vị trí chưa kịp thở thì bom nổ đúng chỗ đó. Thở phào vì thấy mình may mắn.
Giờ đã gần 90, tôi tự nhủ: "Nhìn lên chẳng hơn ai, nhìn xuống hơn nhiều người". Biết ơn và mãn nguyện vì có tuổi già bình yên, có cán bộ, anh em đồng đội nhớ đến mỗi dịp lễ, ngày kỷ niệm. Hạnh phúc tuổi này chỉ thế thôi!".
Yêu nước là trân trọng những người kể chuyện hòa bình
Hạnh phúc tuổi này chỉ thế thôi. Chỉ thế thôi nhưng cũng phải đổ biết bao máu xương mới có được. Những lá thư của những người trở về từ cuộc chiến đúng là luôn để lại nhiều cảm xúc. Trong thời gian, nhiều hình ảnh cho thấy khi những bác cựu chiến binh đi qua, không ai bảo ai đều đứng dậy vỗ tay kèm theo lời chúc các bác khỏe. Chúc các bác khỏe để tận hưởng hòa bình, điều mà các bác đã nỗ lực hy sinh giành lấy, các bác khỏe để thấy đất nước vươn mình, các bác khỏe để dự thêm thật nhiều lễ kỷ niệm Quốc Khánh, để thấy rằng thanh xuân mà mình hy sinh là không hoài phí.
Quảng trường Ba Đình - nơi lịch sử vang vọng, nay lại rộn bước chân của những người lính năm xưa. Không còn mang trên vai ba lô, súng đạn, nhưng trong ánh mắt của họ vẫn ánh lên ngọn lửa của niềm tự hào, trách nhiệm và tình yêu Tổ quốc.
"Đến giờ phút này trong tim bác vẫn rất là cảm động, sung sướng được thay mặt cho cựu chiến binh Việt Nam diễu binh, diễu hành qua quảng trường. Vất vả thì rất là vất vả, nhưng vất vả đó là sự vinh dự của mình", ông Nguyễn Thế Hùng (Khối Cựu chiến binh Việt Nam) cho biết.
Ở độ tuổi 70, 80, việc tập luyện nhiều giờ dưới thời tiết nắng mưa thất thường và ngay từ rạng sáng là điều không hề dễ dàng. Tuy nhiên họ vẫn kiên trì, chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ cuộc.
Không chỉ những người trực tiếp tham gia diễu hành, mà cả những cựu chiến binh đến cổ vũ cho đồng đội năm xưa cũng mang trong mình niềm tự hào khó diễn tả thành lời.
Còn với thế hệ trẻ, mỗi lần các cựu chiến binh xuất hiện đều đi kèm những tiếng hò reo, những tràng pháo tay nồng nhiệt như khi gặp lại chính "thần tượng" của mình.
Từ những bước chân của người lính năm xưa, đến ánh mắt ngưỡng mộ của lớp trẻ hôm nay, tình yêu nước được trao truyền như mạch nguồn bất tận. Yêu nước là trân trọng những người kể chuyện hòa bình, để từ đó mỗi thế hệ tiếp tục viết tiếp câu chuyện tự hào của dân tộc.
70, 80 tuổi, mệt vẫn cố gắng đi, bởi hạnh phúc sao khi được đi giữa hòa bình. Thế hệ hôm nay trân trọng điều đó và cũng đang nỗ lực để viết tiếp những câu chuyện về hòa bình và phát triển, đem đến sự hùng cường cho dân tộc.
Bạn không thể gửi bình luận liên tục.
Xin hãy đợi 60 giây nữa.