Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi

Bảo Lam (Ảnh: ĐPCC)

08/08/2025 06:00 GMT+7

VTV.vn - Bộ phim có sức hút từ diễn xuất chân thực, nhiều tình tiết lấy nước mắt người xem, nhưng lựa chọn cuộc sống của nhân vật chính tạo nên ý kiến trái chiều.

Mang mẹ đi bỏ tạo được hiệu ứng lan tỏa nhờ cách kể chuyện tinh tế, nhiều tầng lớp cảm xúc và nhịp phim được dẫn dắt khéo léo. Sau chưa đầy một tuần công chiếu, phim nhanh chóng gia nhập "câu lạc bộ trăm tỷ". Đây là một cột mốc đáng ghi nhận của bộ phim gia đình thiên về tâm lý, ít kỹ xảo, không cảnh hành động hoành tráng. Nhưng đằng sau thành công ấy, vẫn còn những băn khoăn về sự liền mạch trong phát triển tâm lý nhân vật, đặc biệt ở đoạn kết.  

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi - Ảnh 1.

Đoạn phim có nhiều phân cảnh về tình người xúc động.

Những điểm cộng đáng ghi nhận

Mang mẹ đi bỏ có một kịch bản chỉn chu, nhiều tình tiết gần gũi và được sắp đặt theo trình tự cảm xúc tăng dần. Khán giả không bị kéo vào những cao trào đột ngột hay cú lật khiên cưỡng, mà được dẫn dắt qua những lát cắt đời thường để đẩy dần cảm xúc: Hoan (Tuấn Trần đóng) chạy đi tìm mẹ trong vô vọng, những lần Hoan kiệt quệ về thể chất lẫn tâm hồn khi chăm sóc người mẹ mất trí nhớ, nhóm bạn tổ chức sinh nhật bất ngờ cho Hoan giữa cuộc sống nhiều ngổn ngang, ánh mắt lặng lẽ của bà Hạnh (Hồng Đào đóng) khi ngồi cạnh con trai... Việc xen kẽ các tuyến truyện quá khứ và hiện tại không gây rối, mà ngược lại, tạo ra chiều sâu nội tâm và không gian để suy ngẫm về thời gian, ký ức và sự vô thường của đời người.

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi - Ảnh 2.

Tuấn Trần có nhiều tiến bộ trong phim "Mang mẹ đi bỏ".

Diễn xuất của các diễn viên là một điểm sáng rõ nét của phim. Tuấn Trần trong vai Hoan mang đến một nhân vật không màu mè, đủ nội lực để gồng gánh nhiều chuyển biến cảm xúc. Anh là người con hiếu thảo luôn lặng lẽ chăm sóc mẹ một cách chu đáo, dù người mẹ có lúc mất ký ức không còn nhận ra con mình. Tuy cuộc sống vất vả nhưng anh cũng luôn giữ lòng tự trọng, ít khi nhờ vả mọi người xung quanh. Từng ánh mắt của Tuấn Trần cho thấy sự đau xót, tổn thương, mất mát ẩn sâu bên trong nhân vật. 

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi - Ảnh 3.

Hồng Đào cố gắng thể hiện nhân vật mắc bệnh sa sút trí tuệ.

Hồng Đào tiếp tục khẳng định tài năng diễn xuất khi hóa thân vào nhân vật bà Hạnh - người phụ nữ mang vết thương tâm lý nặng nề dẫn đến mất trí nhớ. Nghệ sĩ khắc họa tinh tế hai trạng thái đối lập: một bà Hạnh tỉnh táo, đầy mặc cảm và một bà Hạnh ngây ngô, lạc lõng trong chính ký ức của mình. Với bề dày kinh nghiệm, Hồng Đào khiến khán giả xúc động qua từng ánh nhìn, nhịp thoại, đến những chuyển động rất nhỏ nhưng đầy ám ảnh.

Sự kết hợp giữa Hồng Đào và Juliet Bảo Ngọc thể hiện sự đối lập nhưng thống nhất cho nhân vật bà Hạnh ở hai giai đoạn để giữ mạch cảm xúc quan trọng, giúp khán giả dễ đồng cảm hơn với số phận nhân vật.

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi - Ảnh 4.

Jung Il-woo và Juliet Bảo Ngọc có những tương tác ăn ý trong phân cảnh ở Hàn Quốc.

Ngay cả các vai phụ là nhóm bạn của Hoan là Châu (Lâm Vỹ Dạ đóng), Minh (Vinh Râu đóng), Tuấn (Quốc Khánh đóng), Jeong-min (Jung Il-woo đóng), Ji-hwan (Go Kyung-pyo đóng)... cũng được xây dựng chỉn chu. Mỗi người đều mang theo một phần của thông điệp mà phim muốn truyền tải: sự sẻ chia lặng thầm giữa những con người tưởng như xa lạ đôi khi lại là chỗ dựa cho bản thân vào lúc chông chênh nhất.

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi - Ảnh 5.

Một phân cảnh tươi sáng trong phim mang đến nhiều tiếng cười.

Không gian phim được chăm chút kỹ lưỡng, với từng khung hình tại Việt Nam và Hàn Quốc đều toát lên vẻ chỉn chu và thẩm mỹ, làm nổi bật thế giới nội tâm của các nhân vật. Ngôi nhà thuê của hai mẹ con Hoan ở khu chung cư bình dân tuềnh toàng, ít đồ đạc để tránh làm người mẹ bị thương, căn phòng của mẹ Hạnh gần như trống không, tù túng với cánh cửa luôn được khoá chặt... Hay khung cảnh lãng mạn của gia đình nhỏ của bà Hạnh khi ở Hàn Quốc có gian phòng luôn đầy ắp tiếng cười hạnh phúc...

Những lỗ hổng khiến khán giả hụt hơi

Phim được ghi hình tại cả Việt Nam và Hàn Quốc, với thời lượng tương đối cân bằng giữa hai tuyến truyện quá khứ và hiện tại. Tuy vậy, khi bối cảnh Hàn Quốc được khai thác rõ nét và hợp lý, thì mạch truyện tại Việt Nam lại để lộ nhiều khoảng trống. Không ít chi tiết quan trọng về nhân thân, quan hệ giữa các nhân vật bị bỏ ngỏ: mẹ Hạnh đã có quốc tịch Hàn Quốc nhưng tại sao suốt nhiều năm không trở lại tìm con trai? Sau khi về nước, mẹ Hạnh đã trải qua những gì? Nhân vật Hoan được sinh ra và nuôi dạy trong hoàn cảnh ra sao? Tại sao Ji Hwan yêu thương đến mức đặt tên mẹ cho biệt thự của mình mà không đi tìm mẹ ở Việt Nam suốt hàng chục năm qua?... Những thắc mắc này đáng ra cần được giải đáp bằng một cảnh phim hồi tưởng hoặc lời thoại nhân vật, thay vì để người xem tự suy đoán trong lửng lơ.

Ở đoạn kết, sự lựa chọn của Hoan đã để lại không ít tranh cãi. Đây cũng là điểm trừ lớn nhất của bộ phim. Khi Hoan đưa mẹ sang Hàn Quốc gặp anh trai Ji Hwan tưởng như là điểm hẹn của sự đoàn tụ. Nhưng rốt cuộc cả hai lại trở về Việt Nam mà không có cuộc gặp nào diễn ra. Quyết định bỏ ngỏ cuộc hội ngộ này khiến không ít khán giả hụt hẫng.

Câu thoại then chốt của Hoan là "Trong gia đình mình, ít nhất phải có một người được hạnh phúc" chưa đủ sức thuyết phục về mặt tâm lý nhân vật. Liệu sự hi sinh của Hoan có xứng đáng trong hoàn cảnh này? Và anh có giải pháp nào cụ thể cho hoàn cảnh bế tắc của hai mẹ con ở Việt Nam sau khi quyết định không cho anh trai biết sự thật? 

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Diễn xuất điểm cộng, kết phim gây tranh cãi - Ảnh 7.

Hai mẹ con Hoan trong phân cảnh kết phim.

Mang mẹ đi bỏ là bộ phim khiến khán giả rơi nước mắt, không phải vì kịch bản bi lụy, mà vì nó chạm vào một nỗi đau âm ỉ: nỗi sợ mất mẹ, sợ ký ức phai mờ, sợ một ngày người thân yêu nhất không còn nhận ra mình. Nhưng cảm xúc, dù mạnh mẽ đến đâu, vẫn cần được nâng đỡ bởi logic và chiều sâu tâm lý để trở nên bền lâu.

Không thể phủ nhận đây là một bước tiến quan trọng của điện ảnh Việt trong việc khai thác các đề tài giàu tính nhân văn mà không cường điệu hóa nỗi đau. Mang mẹ đi bỏ mở ra hi vọng cho một dòng phim tâm lý xã hội sâu lắng và gần gũi, cũng như các bộ phim hợp tác của Việt Nam và Hàn Quốc trong tương lai.

Phim hợp tác Việt - Hàn "Mang mẹ đi bỏ": Khi nước mắt chưa đủ làm nên đoạn kết thuyết phục - Ảnh 1.“Mang mẹ đi bỏ”: Bước tiến mới của phim hợp tác Việt - Hàn

Bộ phim "Mang mẹ đi bỏ" được sản xuất với tỷ lệ đồng đều từ kinh phí, sáng tạo đến sản xuất. Tác phẩm này không chỉ là bản giao hưởng xúc cảm về tình mẫu tử, mà còn cho thấy sự thay đổi đáng kể trong làn sóng điện ảnh hợp tác quốc tế.

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bình luận không đăng nhập

Bạn không thể gửi bình luận liên tục.
Xin hãy đợi 60 giây nữa.