Từ những ngày cuối tháng 10, khi đồng bằng còn nắng nhẹ, vùng cao Tuyên Quang đã chìm trong sương lạnh. Tại điểm trường Xúa Do, xã Khâu Vai, nhiệt độ buổi sáng chỉ khoảng 13 - 14 độ C. Ngoài trời, gió lạnh rít qua khe tôn, mang theo hơi sương buốt giá. Trong lớp học lắp ghép tạm bợ, nhiều học sinh mặc áo mỏng, tay tím tái cầm bút.
Điểm trường Xúa Do được dựng lên từ năm 2017 bằng vật liệu lắp ghép tạm bợ. Trải qua nhiều mùa mưa nắng, tấm tôn mái đã rỉ sét, tường gỗ bong tróc, nền đất gồ ghề. Mỗi khi mưa lớn, nước tràn vào lớp học, khiến bàn ghế, sách vở bị ướt. Mùa đông, gió rét xuyên qua từng khe vách, cái lạnh như cắt da cắt thịt.
Không chỉ thiếu thốn cơ sở vật chất, cô trò nơi đây còn phải đối mặt với vô vàn khó khăn khác. Trường không có nước sạch, không có khu vệ sinh và không có nhà lưu trú cho giáo viên. Mỗi ngày, thầy cô phải vượt hơn chục cây số đường núi để đến lớp. Những đoạn đường dốc đá, bùn đất trơn trượt khiến việc đi lại trở thành một cuộc thử thách, đặc biệt là những ngày mưa lạnh, sương phủ dày đặc.
Với học sinh, hành trình đến trường cũng đầy gian nan. Nhiều em phải đi bộ vài cây số, qua suối, qua dốc mới đến được lớp. Có em mặc duy nhất một chiếc áo len mỏng, dép tổ ong đã mòn đế, chân lấm đầy bùn. Thế nhưng, ánh mắt các em vẫn ánh lên niềm vui khi được ngồi trong lớp, được nghe cô giảng bài, được viết lên bảng những con chữ đầu tiên.
Từ đầu mùa lạnh, nhiều học sinh đã bị ốm do điều kiện thời tiết khắc nghiệt. Không ít em phải nghỉ học dài ngày vì sốt cao, viêm phổi, nhưng các em vẫn háo hức muốn trở lại lớp. Tại Xúa Do, mùa đông dường như đến sớm hơn, dài hơn và khắc nghiệt hơn những nơi khác. Có những đêm, nhiệt độ hạ xuống chỉ còn 5 - 8 độ C, thậm chí có năm xuống dưới 0 độ C.
Giữa núi rừng xa xôi, hành trình đến trường của cô trò Xúa Do vẫn tiếp diễn từng ngày, dù đầy gian khổ. Mỗi bước chân của các em là một lời nhắc nhở về nghị lực và niềm tin vào tri thức, ngọn lửa ấm giữa mùa đông lạnh giá.
Giờ đây, cô trò điểm trường Xúa Do, xã Khâu Vai, tỉnh Tuyên Quang đang rất cần sự quan tâm, sẻ chia của cộng đồng - để ngôi trường nhỏ nơi vùng cao có thể được sửa sang, có mái tôn chắc chắn, có nước sạch, có khu vệ sinh và chỗ ở cho giáo viên. Mỗi tấm lòng, mỗi sự đóng góp dù nhỏ cũng có thể giúp các em nhỏ vùng cao có thêm hơi ấm, có thêm niềm tin để tiếp tục hành trình đến lớp, để mùa đông này bớt lạnh hơn, và những nụ cười trẻ thơ vẫn rạng rỡ.
Bình luận (0)