Tại vùng Viễn Đông của Liên bang Nga, gần thành phố Vladivostok, có một địa danh đặc biệt mang tên bãi biển thủy tinh - nơi được du khách gọi là “bãi biển kỳ diệu” nhờ vẻ đẹp khác thường mà thiên nhiên đã tạo nên.
Bãi biển này từng là bãi phế liệu dưới thời Liên Xô, nơi vỏ chai và đồ sành sứ bị vứt bỏ. Qua thời gian, những con sóng từ Thái Bình Dương đã biến hàng triệu mảnh vỡ lởm chởm trở thành những viên đá nhẵn mịn và nhiều màu sắc.
Thật khó tin khi toàn bộ vẻ đẹp này lại bắt nguồn từ một nhà máy sành sứ, thủy tinh và một bãi rác khổng lồ có tên “Gornostay”, hình thành từ năm 1967. Sóng, gió và đá đã bào mòn những mảnh chai, để hôm nay, một phần bờ biển được phủ kín bởi lớp sỏi thủy tinh óng ánh.

(Ảnh: Xinhua)
Anh Dmitry, một du khách, chia sẻ: “Những viên đá thủy tinh thật đẹp. Tôi đã nghe nhiều về bãi biển này - nơi thiên nhiên biến rác thải thành cái đẹp”. Còn chị Marina, người dân Vladivostok, cho biết: “Nước trong, bãi biển lấp lánh khi trời nắng. Tôi rất yêu thích nơi này và thường xuyên đến đây”.
Tuy nhiên, lượng khách du lịch tăng nhanh đang gây áp lực lên cảnh quan tự nhiên. Chính quyền địa phương phải treo biển cấm lấy đá thủy tinh sau khi nhiều du khách mang chúng về làm kỷ niệm, khiến vẻ đẹp của bãi biển bị ảnh hưởng. Ngoài ra, sự ăn mòn tự nhiên cũng khiến các mảnh thủy tinh nhỏ dần. Theo các nhà khoa học, bãi biển thủy tinh có thể biến mất trong vài thập kỷ tới.
Đây không chỉ là một bãi biển mà còn là một “bảo tàng sinh thái sống” - nơi con người có thể suy ngẫm về mối quan hệ giữa phát triển và gìn giữ thiên nhiên.
Bình luận (0)